[ Legend of Porasitus ] Chapter 158


Chapter cuối cùng của LoP (version 1). 🙂

.

~oOo~

.

.

Chapter 158 :

 

.

.

Louse ngẩng lên, nhìn ra xa, trước mắt nàng, một màu xanh xám bát ngát tràn đến tận chân trời. Phía Tây, những áng mây màu khói viền quanh dải núi lam sẫm. Từ bàn tay đang đặt trên  món quà của mẹ, nàng cảm thấy sự ấm áp từ từ  thấm sâu vào lòng. Chậm nhưng rõ ràng, những ký ức khe khẽ quay về…

.

~oOo~

.

.

.

Một ngày cuối thu, cha của Louse lại ghé làng. Từ bao năm rồi, cứ cách vài tháng, người đàn ông đặc biệt ấy lại xuất hiện ở vùng Presia hẻo lánh quanh năm tuyết phủ này. Mình cưỡi ngựa trắng, chậm rãi tiến lên con đường mòn ngoằn ngoèo dẫn lên núi, ông ta có một dáng điệu ôn nhu lạ lùng nếu so với các thương nhân hiếm hoi mà người Presia biết đến. Nghe đâu người này đi buôn bán ở những vùng rất xa, sau khi chiến tranh Ohlan – Henki kết thúc, những năm tháng thanh bình đã cho phép ông ta làm ăn phát đạt và nhanh chóng trở nên giàu có. Gần đây ông cũng thường về làng thăm vợ con hơn.

.

Như mọi lần, con chim ưng lại mang thư thông báo ngày trở về của chủ nhân đến trước để gia đình chuẩn bị. Giờ đây, Louse đang ngồi ở cổng làng cùng con chim trên vai đợi cha. Những lớp tuyết mỏng phủ lên những bạt cỏ xanh óng ánh dưới ánh mặt trời. Lòng cô bé như có ngàn tiếng chim ríu rít hót ca. Mỗi lần cha trở về luôn là một ngày hội với em. Ngôi nhà không còn quạnh quẽ nữa, từ cha tỏa ra thứ không khí dịu dàng như thể hạnh phúc có thể chạm đến được, ngay cả mẹ cũng sẽ trở nên hoạt bát hơn thay cho bản tính khép kín thường thấy. Mỗi lần thế này Louse chỉ mong cha vĩnh viễn không bao giờ rời khỏi làng nữa.

.

Sau nhiều giờ chờ đợi, cuối cùng, bóng người đàn ông cưỡi ngựa trắng cũng xuất hiện trên đường ven đồi cỏ gần làng. Louse reo vang, chạy xuống triền dốc như một chú hươu non giữa mùa xuân tràn sức sống. Đón em là một nụ cười ấm áp xua tan mọi thời gian xa cách và một vòng tay ôm siết chặt.

.

-Louse, cha có tin vui cho con đây. – Cuối cùng cha nói – Lần này cha sẽ không đi đâu nữa…

.

.

Vào một ngày cuối thu, điều ước của Louse đã trở thành sự thật.

.

.

.

.

Năm năm sau.

.

Louse biết cha nhận được tin chiến tranh từ Serazan trước cả khi những người thương nhân ghé làng. Con chim ưng rất hiếm khi có mặt ở nhà, nó cứ bay đi đưa tin suốt. Hôm cha nhận được tin chiến tranh, ông lặng người đi cho đến khi mẹ rời khỏi công việc mà đến bên nắm lấy tay cha. Không còn là một đứa trẻ, Louse đã biết việc Ohlan khởi cuộc xâm chiếm Serazan sau khi thôn tính Henki khiến cha mẹ mình đau lòng đến mức nào. Dù họ là những kẻ đã di cư đến sống ở Presia này từ trước cả lúc Louse ra đời nhưng nói cho cùng tóc họ vẫn màu nâu và họ vẫn là người Serazan.

Dù vậy, cha đã giữ đúng lời hứa, ông không rời khỏi làng để trở về Serazan, sau ngày nhận được tin chiến tranh, ông cũng không còn phái chim đi nhận tin nữa. Thay vào đó cha tiếp tục đêm đêm ngồi viết một cuốn sách mà ông rõ ràng đã quyết định dành hết tâm sức để hoàn thành. Đó là một cuốn sách khá dày, dày hơn hầu hết mọi cuốn khác mà Louse từng thấy trong làng. Mỗi khi viết xong cha đều cất cẩn thận và chẳng có ai được phép xem, ngoài mẹ. Đôi lần tỉnh dậy giữa đêm khuya, Louse bắt gặp mẹ đọc những trang bản thảo của cha bên ánh nến trong phòng ăn, thỉnh thoảng, bà vừa đọc vừa rơm rớm nước mắt, lần khác lại là những nụ cười lặng lẽ.

Song, việc viết sách khiến cho cha tốn rất nhiều sức lực. Không sinh ra tại Presia thế nên về cơ bản thể chất của ông không đủ để chịu đựng thời tiết lạnh lẽo triền miên ở nơi này, lại thêm những chuyến đi xa trong quá khứ cùng với việc lao lực ngày đêm hiện tại đã khiến cha ngày càng yếu đi. Có điều cha là người có ý chí kiên cường và khả năng làm người khác yên lòng một cách hoàn hảo, vậy nên cuối cùng Louse đã có lòng tin rằng cuộc sống của mình giờ đây đã bình thường như bao bạn bè cùng trang lứa.

Cuốn sách và sự tò mò về nội dung bên trong về sau gần như là trăn trở duy nhất trong suốt kí ức thuở ấy của Louse ở Presia thanh bình. Lúc bấy giờ dĩ nhiên cuộc chiến tranh giữa Ohlan và Serazan vẫn diễn ra vô cùng ác liệt. Nhưng sau thời gian nóng bỏng ban đầu, tin chiến tranh đến Presia thưa thớt dần bởi nó quá xa lạ và không ảnh hưởng trực tiếp đến người dân ở đây. Những năm tháng ấy, Presia như một ốc đảo.

.

.

.

Con chim của cha chết vào một buổi sáng. Nó đã sống rất thọ so với đồng loại của mình, cha bảo vậy. Cha rất buồn nhưng ông không đau đớn. Chú chim được chôn trên một triền đồi và Louse đặt lên đó những bông hoa dại màu trắng như sắc lông vũ của nó. Đấy cũng là ngày mà lần đầu tiên, Louse nhìn thấy cha thổ ra huyết đen.

Cha là người am tường y thuật nhất Presia, vậy mà không thể tự chữa cho mình. Louse không thể làm gì cho cha, chỉ biết cùng mẹ ở bên giường bệnh ngày này qua đêm khác, hứa rằng mình sẽ sống thật tốt, sẽ chăm sóc mẹ, sẽ thế này và sẽ thế nọ.

.

Rồi, cha mất.

.

.

.

Chưa tròn năm, một đêm tối trời, giữa bão tuyết, một con chim cú xa lạ nhẹ nhàng bay đến nhà Louse, mang theo lá thư báo rằng chiến tranh giữa Ohlan và Serazan đã kết thúc. Serazan thất thủ. Vua Xiomar bị hành hình. Mọi thứ vậy là đã kết thúc theo một cách nào đó, mọi người bàn tán sau khi hay tin. Còn mẹ viết trong mảnh giấy trả lời gắn vào chân con chim lạ vỏn vẹn chỉ có mấy từ mà Louse khó lòng hiểu hết : « Cảm ơn. Luôn hạnh phúc nhé. ». Con chim ấy không bao giờ còn trở lại Presia nữa.

.

.

.

Năm Ohlan thứ mười lăm, Louse kết hôn với con trai thứ của trưởng làng. Mẹ bị cảm nặng khó lòng qua khỏi, trên giường bệnh bà bắt Louse phải hứa sẽ không hủy bỏ hôn lễ của mình dù cho có chuyện gì xảy ra. Trên cõi đời này, cuối cùng Louse đã có mối gắn kết với một người khác ngoài cha mẹ mình. Sau khi trao cho con gái món quà cưới bọc trong vải lụa, mẹ qua đời trên chính chiếc giường vài năm trước cha đã trút hơi thở cuối cùng.

.

.

.

.

.

Giờ đây khi ngồi bên mộ của cha và mẹ nằm bên cạnh nhau trên triền đồi, xa xa là mộ phần bé nhỏ của chú chim ưng thân thiết, Louse đã là một người phụ nữ trưởng thành. Muôn vàn tia nắng mặt trời của một mùa hạ ngắn ngủi tại Presia chiếu nghiêng qua tán lá của những cây tuyết tùng trắng muốt, rọi xuống bia đá, làm sáng lên những cái tên của người đã khuất. Với Louse đó là những cái tên đã được ban phúc lành, sẽ luôn ở trong tim nàng, che chở cho nàng suốt những năm tháng dài trước mặt.

.

Yusan.

.

 

Anastasia.

.

Louse mỉm cười, chớp nhẹ mắt để ngăn những giọt lệ làm nhòe đi đôi mắt đẹp có sắc xám bạc như nhuộm ánh trăng. Cúi xuống, nàng ngắm món quà mẹ đã trao. Không ngoài dự đoán đó chính là cuốn sách mà cha đã bỏ những năm tháng dài cuối đời để viết. Sách bọc bằng da và viết trên một thứ giấy hảo hạng hiếm có với những chữ mạ vàng nơi bìa. Cuối cùng, những sự kiện thời thơ ấu đã sáng tỏ, liền mạch trong trí nhớ và nàng đã hiểu tại sao cha lại bỏ nhiều công sức viết nó như vậy để rồi sau này mẹ tặng nó cho nàng. Lật lại trang bìa, Louse chậm rãi đọc tên sách, cái tên Louse biết rồi đây cũng sẽ khắc ghi vào tim mình:

« Legend of Porasitus ».

.

.

The End.

25.07.2010.

Du.

 

113 thoughts on “[ Legend of Porasitus ] Chapter 158

  1. Ana và Yusan đã có một cái kết yên bình. Nhưng bé Louse, kết tinh từ những con người anh hùng nhất lại chỉ là 1 cô gái yên bình ở một ngôi làng nhỏ thôi sao?

  2. Vừa buồn vừa vui. Vui vì cuối cùng cũng đọc được 1 chap của LoP ngay khi mới ra lò, mà còn là chap cuối nữa^^.
    Buồn, dĩ nhiên là buồn rồi, vì không còn tháng ngày ngồi chờ đợi chap mới của LoP ra với nhiều háo hức nữa.:((…
    Vậy vị vua bị hành hình không phải Yusan*thở phào*. Nhưng sao em nhớ Ana bị Yusan giết rồi mà?. Sao còn là cha và mẹ của Louse…
    Cảm ơn chị Du, cảm ơn chị vì đã viết LoP.

  3. troi,anastasia chua chet a,sao hoi truoc ss Du bao ana va Prang da chet roi co ma,sao ana vs yusan lai………..
    em cha thich doi nay teo nao

    em thix prang ana co,huhuhu

    du sao cung thanks ss du rat nhieu

  4. y,khoan e, doc ki lai da,louse co doi mat xam bac,le nao day la con cua Prang va ana phai ko ss Du,oi,the la prang va ana co voi nhau mot dua con that,hihi

    quen nua,xe tem,roet roet

    nhung ma doc xong em buon lam

    lop het roi

    bay gio em lai nho cai cam giac dai co ngoi cho chap moi

    hic hic

    mot lan nua cam on ss Du vi da viet nen mot bo truyen hay nhu the

    ss Du oi em ieu ss nhieu lam

  5. trời ơi! sao lại là yusan ?
    tại sao cơ chứ ?
    tại sao lại quá bất công cho Prang như thế
    Người tôi luôn ngưởng mộ & yêu thích sao k dc sống cơ chứ.

    • t cũng có cảm giác như cậu đấy, nhưng dù sao yusan cũng phải được hưởng hạnh phúc chứ, không thể nào để cả cuộc đời anh ấy chìm trong đau khổ và cô đơn được. Và mình tin, tình yêu của Ana vs prang vẫn là bất diệt, nàng sẽ đến bên prang khi 2 người gặp lại nhau nơi cõi âm.

  6. Em xé tem nha, chap này cảm động quá ss ơi, nhưng còn vài cái em thấy ko rõ. Liệu Louse có thật sự là con của Ana và Yu ko ạ? Hóa ra Ana chưa chết, vậy là nàng tạm quên Prang rồi sao. Và em cũng muốn biết, sát thủ nào đã giết Iris? Còn Thanh Long đã đi đâu?

  7. day roi`… Chuong cuoi’ cung` cua Legend of Porasitus. Em khong biet dien ta cam xuc luc nay` ra sao nua, nhung cu’ thay’ hut. hang~ ss ah.

    Em buon`, ss oi… em van chua muon LoP ket thuc dau :((

  8. Em bổ sung vài cái nha, nãy ấn nhầm nút gửi lun rồi :((. Sở dĩ em hỏi vậy vì Louse có mắt màu xám bạc giống với mắt anh Prang ạ ^^

  9. mot. ket thuc that su xung dang cho Yusan, chang da duoc song ben Anastasia- nguoi ma chang yeu thuong. Vinh biet, Yusan, cam on vi tat ca nhung cam xuc ma chang vuong tu on nhu, diem tinh nguoi Serazan da mang lai.

    Lieu do co phai la Anastasia?

  10. a ma em doan nguoi hay gui thu cho yusan ma sau do ana viet tra loi lai la cam on .luon hanh phuc la Gensan va Hec dung ko ss

    ui bi h cam xuc cua e lan lon lam

    mun viet nhiu nhung trinh do van hoc co han nen ko the boc lo het duoc

    ko bit louse khi bit duoc cha ruot cua minh la ai,nhu the nao thi co suy nghi j ko nhi

    em mong extra lam

    hihi

    hun ss Du nua nak

  11. đoạn kết nhẹ nhàng mà cũng là lời giải của nhiều bí mật a~

    có phải Hal trong RC là hậu duệ của Ana không hả ss??

    ôi chờ cái tr RC nó thật là lâu~~

    • dù đọc tr này không lâu nhg em đã dành rất nhiều tình cảm cho nó, nay nó kết thúc thấy hụt hẫng quá!!!

      so với nhg tr em đã từng đọc cảm thấy LOP mang một màu sắc hùng tràng mà cũng ảm đạm thê lương, nhớ lại cái cảm giác mỗi lần đọc tr đều hết sức thú vị

      Mong rằng sau này ss sẽ viết thêm các ngoại tr cho LOP

      Thank ss rất nhiều!!!

  12. ;A;

    Kết thúc là tất cả đều chết hết.

    Đau lòng quá, nhưng dù sao cũng cảm ơn ss Du đã post lên. LoP đã là một hành trình dài ~ Mong chị xuất bản sách 😀

    *lon ton đi đọc lại từ đầu*

    • ôi mình cũng lon ton đi đọc lại từ đầu đây, nhg trc hết vừa đọc lại đọc Prang dje, mặc dù là lần đọc đoạn này thứ n+1 rồi mà nước mắt nc mũi vẫn đầm đìa cả ra!!!

  13. Louse là con Prang rồi. Nhưng sao nhớ cảnh Ana gục xuống rồi mà ta, hay Yus không nỡ xuống tay.
    CUối cùng thì, ít nhất Yusan-Ana và Gens-Hec cũng được sống hạnh phúc. Hoá ra con cú sống thọ hơn chim ưng nhỉ.
    Louse hên thật đó, được một lèo đọc hết LoP, trong khi bọn em dài cổ đợi trông từng ngày.
    Cám ơn Sis Du.
    Thân.

    • Sis ơi, trong khung cảnh xúc động vào ngày kết thúc LoP, chúc Sis luôn vui vẻ, dễ thương nhá. Và đừng quên bạn Halcyon với bạn Therosan Ss nhé:))…

  14. Cám ơn Phong đại ca đã viết xong, Phong đại ca nhớ đừng quên em bé RC của tớ nha, ko tớ theo ám bạn Du cả đời!

    Ko biết sao thấy hơi hẫng với cái kết này, tớ vẫn là nghĩ LoP sẽ kết thúc trong tưng bừng khói lửa từ ngày đọc chap 1 cơ…

  15. đồng ý với bạn ở trên, mình cũng nghĩ vậy từ đầu 😦
    ở chap cuối, theo em văn phong rất khác so với 157 chap trước, hay là tại mình đa nghi quá ta

    ss Du vẫn ko chịu nói phong thư cuối cùng của Yusan viết cái gì, thiệt là xấu quá mà :”>

  16. Du oi, ro rang Anastasia da chet tu chap 156, chinh Ysan da chem Ana, mau chay dau roi, Khong le Ysan co phep thuat lam hoi sinh Ana? Va Louse la con cua Ana voi Prang?

  17. Louse quả là một điều kì diệu của LOP. Gọi Ana là mẹ, gọi Yusan Solome là cha và là con gái ruột của Prang Erokin. Cuối cùng thì LOP lại có một cái kết tốt đẹp. Em hi vọng Louse sẽ có một cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn của một người phụ nữ bình thường, không phải trải qua những thăng trầm đau khổ như cha mẹ của cô ấy. Mà chị ơi, em vẫn còn thắc mắc về lời nguyền khi Acamas ra đời bên RC. Chắc chị sẽ có một vài Extra ngắn nói rõ hơn về nó, đúng không chị? 😀 Em sẽ chờ

  18. Đọc chương cuối mà cảm giác hơi thở mình như nhẹ hẳn đi. Đọc khẽ khàng, nâng niu từng câu chữ. Vậy là cuối cùng LoP mình yêu thích đã kết thúc rồi. Một cái kết có lẽ không làm cho nhiều người thỏa mãn nhưng tớ lại rất thích cái kết này. Nó giống với những gì tớ đã mong Du viết. Thực lòng tớ không mong có thêm những version khác nữa! Cứ thế này là đủ rồi!

    Lời cuối cùng xin được dành cho tác giả! Cảm ơn Du rất nhiều! Cảm ơn bạn đã cố gắng suốt 7 năm qua. Cảm ơn vì đã không bỏ cuộc dù khó khăn hay bế tắc đến đâu. Cảm ơn vì đã cho tớ đọc một câu chuyện trọn vẹn. Cảm ơn vì mọi thứ! Tớ sẽ luôn dõi theo những ‘đứa con’ tiếp theo của bạn!

  19. Legend of Porasitus (tên quyển sách) Yusan đã dành tất cả cho Ana. tình yêu, công sức, tình thương với Louse
    Tội nghiệp anh Yus của em…

  20. Rùng cả mình chị ạ 😀 Tại vì em phấn khích quá.Thế nhưng thực sự chương này chỉ có ý nghĩa kể lại chuyện sau này thôi nhỉ.
    Em thực sự mong Louse được sống cuộc sống bình thường thôi,nhưng nửa phần khác lại muốn cô ấy (hoặc hậu duệ sao đó) kế thừa khả năng của Ana và Prang.
    Em nhớ đã có một bạn com rằng: để Ana và Prang sinh một đứa con rồi chết có phải hơn không? Và bây giờ thì chị còn bonus thêm cho chúng em cả Ana nữa :D.
    Có điều chị để Ana còn sống và sinh con khiến cho đoạn cuối của chuyện có một mạch sự kiện (uhm……) hơi hẫng.Giống như leo lên đỉnh núi và cứ đi thẳng mãi mà không thể leo xuống hay cao hơn nữa,một dạng cưỡng chế bằng phẳng ý……..(trời ạ,em nói mãi mà không diễn tả được >.<

    P/S: Em sẽ không hỏi lại chị câu hỏi mà các bạn đều hỏi rồi đâu 😀

  21. troi ss Du oi,do la con cua Prang a?????

    L..lam j co chuyen do chu, huhuhuhuhu………. Khong khong khong, khong the, tuong Ana va Yusan la vo chong co ma :((.

  22. ua? vay la` ana ko chet ah? sao o chap 156 co’ canh yus chem’ chet’ ana roi` ma`? ko lẽ yus cuu duoc ana? louse la` con gia cua ana & prang fai ko ah?
    nhung van’ de` la` tai sao ana van song?
    (chi lam` on cham cho len com lai cho moi nguoi` di)

    • Trong fic có đủ manh mối cho thắc mắc đó rồi, người viết miễn giải thích. ‘ ‘

      “(chi lam` on cham cho len com lai cho moi nguoi` di)”

      Câu này có nghĩa là gì ? Chị làm ơn chăm lên để comt giải đáp à ?

        • ‘-‘ Fic post lúc 8 giờ tối đêm qua, em đếm lại xem chị đã comt bao nhiêu cái mà bảo là chị cần “chăm lên” ? Và câu em hỏi đã rất nhiều người hỏi và được trả lời rồi, cả ở wp lẫn fb, em có đọc chưa đã hỏi?

    • ana va yu goi nhau la vo chong dau co nghia ho la vo chong that su dau,Yu yeu ana nhung nguoi dan dan ong ma ana yeu duy nhat chi co Pra ma thoi,va nguoi chong thuc su cua ana chinh la Prang,con doi voi Yu thi do la su nguong mo,cam phuc thi dung hon,ban doc cai chap anh Prang chet la thay,ho da the nguyen la tro thanh vo chong cua nhau rui con j,con be Louse,Yu va ana deu muon be co cuoc song bthuong,co cha me day du nen moi goi the.Noi that luc dau doc chap ko ki,to cu nghi Louse la con Yu voi ana ma dau long lam,suyt khoc,nhung that may co be lai la con gai ruot cua anh Prang,hihi

  23. :(( đau lòng cho Yusan wa’ 😐 1 cái kết trọn vẹn cho cả 3, Prang, Ana, Yusan những vẫn đau lòng cho Y 😦

  24. Xin chúc mừng và rất cám ơn bạn du đã hoàn thành xong Lop (version 1). >_<

    Một cái kết rất nhẹ nhàng, bình yên sau rất nhiều máu và nước mắt.
    Một cái kết (xét trên phương diện nào đó) tốt đẹp và hạnh phúc cho cả Prang – Ana – Yusan. Đúng là happy ending!
    Một cái kết tuy không làm hài lòng nhiều người nhưng lại phù hơp (ít nhất là với mình)

    Tuy nhiên có một điều mình muốn hỏi từ lâu rồi (nhưng không hỏi vì nghĩ sẽ được tác giả giải đáp khi kết thúc vậy mà…) đó là: tại sao máu của Hec lại giải được độc của hoa Tox..?(xin lỗi mình quên tên rồi ^ ^, cái hoa có gai Prang thường đăt trong phòng đó)
    Có phải vì cố ấy là kết quả của mối tình loạn luân nên có khả năng ấy?

    (Rất mong bạn Du giải đáp cho mình. Thân)

    • À, suýt quên. Chuyện đó liên quan đến việc năm xưa Prang đã cứu Hec như Hec luôn luôn ám chỉ, khi Hec đến Penla và mẹ mất đấy mà, đã có vài thứ xảy ra ở Calmus liên quan đến chất độc ấy. Không phải vì chuyện phụ mẫu mà máu đặc biệt đâu. 😀

      Nhưng mà, nếu chăm sẽ viết extra về tuổi thơ của Pra, Hec, Jacar, Iris và có thể cả Yus để tỉ mỉ hơn mấy vụ như trên. :))

  25. Phù, cuối cùng cũng chờ được chap cuối. Cảm ơn ss thật nhiều!
    Cái kết này ngoài tưởng tượng của HL nhưng mình thích điều này hơn: kết thúc huyền thoại này là mở đầu của huyền thoại khác.
    Vì Prang mà Ana từ nữ thần hòa bình hiền dịu thành nữ thần báo thù khát máu, thế nên Prang phải chết trong tay Ana, còn Ana hoàn thành được tâm nguyện trong khu rừng cấm, cũng là hoàn thành trách nhiệm của nàng công chúa xứ Porasitus.
    Những cuộc chinh phạt tàn khốc của Prang vốn bắt nguồn từ lý tưởng để người trong thiên hạ một nhà, bởi vậy chàng_một người luôn nắm giữ vận mệnh trong tay xứng đáng được tự mình quyết định số phận của chính mình.
    Yusan_nhà tiên tri có khả năng tiên đóan mọi điều nhưng lại không muốn làm thay đổi bánh xe vận mệnh, thế nên cuộc đời chàng là cuộc đời của một “người quan sát” và là thần hộ mệnh của Ana. Được theo dõi từng bước đi của người mình yêu và chia sẻ cùng nàng đoạn cuối con đường có lẽ là cái kết hợp lý đối với Yusan. Ana còn sống, vì nàng tóc nâu như Yusan, với lại Yusan rất chung tình(đã là hình tượng bạch mã hoàng tử trong mơ thì chung tình cho vô nốt cũng chẳng sao 😀 ) +
    Trong truyện này tóc đen và mắt xám bạc vốn là đặc trưng của anh em nhà Erokin, => louse là kết tinh tình yêu của P-A => Bắt đầu tưởng tượng: RC bắt đầu từ mấy trăm năm sau khi bà nữ hoàng lập nước => Cho hậu duệ của nàng thành Hacylon và mở đầu cuốn sách khác, cũng hào hùng ko kém LoP => Ta phục cái trí tưởng tượng của ta quá! Blap! Blap!
    Còn mà vì sao Ana ko chết à? Ừm, tưởng tượng tiếp nào: ờ thì đêm đó tuyết lạnh, Ana chạy ra ngoài với cái áo choàng chắc chắn dày => cái áo cản bớt lực kiếm
    + y thuật pro của Yu => nàng ko chết. Còn máu bắn ra nhuộm đỏ tuyết trắng: kiếm của Yu đâu phải loại xoàng, xoẹt một phát văng cả đống máu là chuyện thường, mà trúng một kiếm của chàng + nỗi đau quá lớn trong lòng Ana => nàng té xỉu. Nàng muốn chết và nàng được Yu toại nguyện, nhưng ông trời ko cho nàng như ý + lời thề sẽ sống sót đối với Prang => Ana của trước kia đã chết sau nhát kiếm kia, giờ là nàng chỉ là một người con gái với số mệnh của một người bình thường. Huống chi cái tên Anastasia có nghĩa là hồi sinh, nàng phải sống để sinh ra những con người sẽ làm hồi sinh trang sử của LoP. Hơn nữa lúc trước nàng sống vì Porasitus, giờ nàng xứng đáng sống cho tình yêu của mình.

    • Tự nhiên nghĩ tới cái tên của Ana sao mà giống tên của nàng công chúa cuối cùng của Nga thế nhỉ? Công chúa Anastasia_người đã bị tử hình, nhưng sau này lại có câu chuyện nói răng nàng ko chết. Ui chà, đi ngủ 😦

      • Bạn tham khảo phần ý nghĩa tên của các nhân vật trong LoP để biết thêm nhé.

        Còn Anastasia Romanova của nhà Romanov thì không trốn thoát hay gì đâu. Cô ấy đã bị giết chết rồi. ‘ ‘ v

  26. Oh yeah, một cái kết nhẹ nhàng và đẹp đẽ. Thì ra Ana không chết, thì ra anh Yusan không giết Ana, thì ra Yusan và Ana được sống bên nhau. Lá là la la, iu bạn Du, muahhhhh ❤

  27. mấy hum nay lo học thi học kỳ hè nên ko kịp giành tem >.<
    thik cái kết như thế này, ko wá ảm đạm
    ss ơi ss ko wên RC chứ
    đợi mòn mỏi T_T

  28. Be’ Du,

    Đây có phải là lý do tại sao Ana vẫn còn sống sau khi Yusan đã vung kiếm xuống ???

    ——————

    Màn đêm nhuộm tuyết mờ phủ xuống những bí mật lời cam kết che chở trong thinh lặng. Chỉ có Lachesis là khe khẽ mỉm cười.

    ——————-

    nếu vẫn không phải thì chị đành bó tay chào thua thôi 😀 😀

  29. À, Mà còn cái vụ gì mà Yus tự nhận mình là kẻ xấu xa ấy, chuyện gì mà chị Du bảo là bí mật lớn nhất của LoP đấy. Đó là chuyện gì vậy?
    Với lại chuyện gì đã xảy ra 6 năm sau khi mẹ Pra chết, chuyện gì đã xảy ra giữa Pra với cha ruột?
    Em tò mò 2 cái vụ này lắm, chị Du có rảnh rỗi trả lời dùm e!

    • Vụ Yus là liên quan đến kẻ lãng du áo đen và nhà tiên tri áo đỏ trong chương 1. Nhưng vì ở bản LoP mới toàn bộ yếu tố phép thuật đã bị gỡ nên cả chi tiết này cũng sẽ không còn, dẫn đến việc sẽ không có đoạn nào Yus nhận mình xấu xa nữa. Mà các chương về sau của LoP là để nhắm đến bản mới nên nghiễm nhiên không có chi tiết trên. 😀

      Về Prang, Neperus thì tương tự thắc mắc vì sao máu Hecates giải được độc hoa, nằm trong cùng một sự kiện. Nếu có thời gian sẽ viết extra. ‘ ‘ v

  30. Chà. Cuối cùng cũng đã kết thúc. Tớ cũng nghĩ là chuyện 2 nhà đỏ đen xuất hiện chương đầu là do tưởng tượng hay là hiển linh gì đó, vì nhà đen chắc chắn là Prang. Yus thì ko biết nhiêu tuổi, nhưng Prang thi rõ ko thể lớn đến thế lúc Ana ra đời rồi.

    Cuối chap trc tớ đã đoán nhóc Xiomar là ông vua bị hành hình, nhưng thiệt tình ko tài nào biết đc Yusan đã biến đi đâu, ra là cùng với Ana ẩn dật. Đáng lẽ tới đoạn tóc nâu thì tớ phải đoán ra Ana còn sống rồi, nhưng tại cứ đinh ninh cô nàng đã quy tiên, thế nên sau đó thấy tên bia mộ cũng có chút sốc, sau đó chợp nghĩ có khi Louse là con gái Pra cũng ko chừng.

    Tớ đọc lại chương 156 ko thấy đc manh mối nào giúp Ana khỏi chết. Có thể chăng là đường kiếm của Yusan chỉ cốt làm Ana bị thương bất tỉnh, rồi đưa cô đi mất. Còn vụ Lachesis mỉm cười, chắc tại thấy Yusan tha mạng cho công chúa yêu dấu nên mừng chăng?

    Còn vài cái bí mật nho nhỏ, chuyện quá khứ của Pra, lá thư thứ 7 của Yusan… hi vọng sẽ bạn tác giả bật mí 1 ngày ko xa.

    Hì, nói bừa chút. Anyway, congratulation!^^

    • 1. Suy luận của bạn về chương 1 không có gì đúng cả.

      2. Lachesis ở đây được xem là hình tượng, không phải nhân vật, kiểu như “ông trời” trong cách nói thông thường vậy. Và… à ừ, suy luận thế cũng sai rồi.

  31. minh den cham mat oi`, phai 1 tuan sau khi chap cuoi ra moi len xem >___ , Oi, chac e dang iu cau wa’ nh` roi`, e thay la chi cug co nh` ke hoach cho LoP lam, hihi, Mot lan nua~ e cam on ss Du da vit nen LoP- cau chuyen ma e thix nhat trong nhung truyen, truyen ngan ma ss Du da vit, cam on ss rat nh`, e iu ss, e se lun ung ho ss, mong cho` RC :D. ^^” em lai doi hoi wa nh` oi`. hehe

  32. comment trên ss có nói “suy nghĩ về ý nghĩa của LoP”
    LoP = Louse of Prang
    hì hì
    e nghĩ bậy bạ ý mà 😀
    lần đầu cmt
    vào chapter cuối 🙂

  33. Woa….Lop kết thúc thật rồi sao? Đọc xong chap 158…ko bik nên diễn tả thế nào nhỉ…e cứ tưởng với nguyên cái fic bự thế này kết thúc fai cực kì hoành tráng…dạng tragedy cũng đc…nhưng ko sao…xuyên suốt cái fic đã là 1 loạt những chap dữ dội rồi thì cái kết nhẹ nhàng 1 tí cũng hay.

    Vốn đã iu Yus ngay từ những chap đầu (tuy là thix cái khí chất đế vương của Prang-con người làm chủ tất cả ấy), vậy nên fai ăn mừng cái kết này mới đc…Louse cho dù có là con ruột của Prang và Ana hay ko, chỉ cần Yus đc hạnh phúc cuối đời cùg với Ana là e toại nguyện rồi.

    Iu sis Du wa’ đi mất…cái fic này…e hứa…1 ngày nào đó e fai đem đi in ra cất vào tủ truyện của mình mới đc heheh Muahhhhh!!! :*:*:* thanks sis nhìu nhaz :d

  34. Troi oi!!!!
    Chi vi` mong muon la con co 1 doi nao` do con song nen dau tien em cu nghi rang 2 vo chong do la Hec va` Geensan co!!!!! >.< Kya!!!
    Vay gio` 2 nguoi` day o dau rui? cung co 1 cuoc song thanh binh` chu ss Du???
    Lai con Thanh Long nua~! trong do co doan noi la` anh ta se con xuat hien ma`!!!!
    Lieu khi cac Extra ra het rui chi co dinh xuat ban thanh sach ko ss???
    Ngay tu dau khi phai ngoi go Google de doc LoP em da uoc gi no se thanh` sach rui`!!! hj`!!! cong uoc Berne ma dc coi trong o Viet Nam thi` tot qua rui vi nhu the thi` nhung gi` ss thu lai dc moi bu dap lai dc cho nhung gi` ss bo ra chu!!! ^^
    Neu ma` LoP thanh` sach em se mua may quyen lan do!!! dem tang nua do' ma` !!! ^o^ Good job!!!!!

  35. Vậy là kết thúc rồi, em đang lần mò từng chap đọc lại và chờ LoP version 2.
    Sis à liệu Halcyon có phải con cháu của Louse không nhỉ? Cũng xứ tuyết, thanh bình, một ngôi làng nhỏ, thật là giống với cao nguyên Heatherine.
    Chúc sức khỏe sis.

  36. đọc ké truyện của ss lâu ùi muh bi giờ mới com. hỳhỳ. sr ss nhaz
    em thik truyện của ss lắm. đôi khi sâu lắng, nhẹ nhàng lại có lúc nạng nề, bi thương. đọc mỗi chap xong là e cứ bị “ám ảnh” hoài. hyhy
    lúc đầu thấy sự xuất hiện của Louse em cứ nghĩ đó la con của Hec và Gens. không ngờ…
    chuyện kết thúc nhẹ nhàng mà cũng bất ngờ thật. e chỉ tiếc cho cặp Prang và Ana thui. hix. Yusan kũg tội nghiệp nữa nhưng muh cuối cùng được ở bên cạnh Ana z la hạnh phúc rùi. Còn về Louse thỳ cuộc sống yên bình là tốt nhất đối với cô (xem cha mẹ cô thì biết). Nói chung e thik kết thúc này lắm.
    thanks ss nhìu.

  37. vậy đứa bé dó là con của Yusan hả? Sao không phải của Prang chứ. Vậy dòng họ Erokin của Prang không còn hậu duệ sao? Một đế chế hùng mạnh cuối cùng không còn huệ duệ để cai quản và trả thù ư? Thật tội nghiệp.

  38. cuoi cung, ket thuc cua LoP ko lam em that vong. em moi doc, moi cam nhan, nhung wa that LoP la mot fic hay. hay den ki la. cam on chi Du da viet cau chuyen tinh day bi thuong nay. cam on chi rat nhiu

  39. Đây mới là version 1 thôi, như vậy sẽ còn version 2, 3…, n nữa. Mong quá 😀 Cũng chờ ngoại truyện của Hec và Gensan nữa…
    Về phần kết thúc, chắc tại không khí của truyện tự nhiên xoay ngược đi như thế nên khiến cho mình cảm giác không quen, nhưng mình nghĩ vậy cũng hợp lí. Ana lựa chọn một cuộc sống an bình, giải thoát thù hận trong lòng theo như tâm nguyện của Prang. Sau khi sắp xếp ổn thỏa thì Yusan cũng đi cùng nàng và họ cũng đã có một khoảng thời gian hạnh phúc. Prang tuy không được sống nhưng chàng có được tình yêu của Ana
    Tiếc cho Henki, tiếc cho Serazan… Tiếc cho số phận những nhân vật trong truyện…

    À, còn một điều nữa. Mình không thắc mắc tại sao Ana còn sống, vì chuyện gì cũng có thể xảy ra mà, trừ phi tác giả viết là Ana trút hơi thở cuối cùng, nếu không thì sau này có thể cô ấy sẽ xuất hiện lại. Tuy nhiên, mình nghĩ Louse là con của Yusan. Nếu Louse là con gái của Prang thì theo số năm trong truyện, khi cô kết hôn cũng đã 25-26 tuổi, như vậy là khá muộn đối với một cô gái ở một ngôi làng hẻo lánh nào đó. Chi tiết đôi mắt rất hay, nó khiến cho độc giả khù khờ như mình không biết đâu mới là thực, nhưng mình nghĩ nó không quan trọng lắm, cứ để nó như là một bí mật trong mối quan hệ vi diệu giữa ba người họ. Trước khi có sự giải thích hợp lí, mình tạm nghĩ là có 1 lí do gì đó, có thể hơi hoang đường một chút, như là tình yêu của Ana với Prang chẳng hạn. Với lại, chuyện đột biến gen cũng có thể xảy ra mà 😀

    • LOUSE LA CON GAI RUOT CUA PRANG EROKIN,BAN DOC KI CHAP THI SE THAY THOI,LOUSE CO DOI MAT XAM BAC GIONG PRANG MA,CON YUSAN THI LAM SAO CO DUOC,VOI LAI ANA YEU PRANG CHU DAU YEU YUSAN

      • MA TO NGHI CHUYEN KET HON SOM HAY MUON CUNG CHA QUAN TRONG MAY,25 LAY CHONG CUNG CO SAO<CHANG LE CU NGUOI THOI PHONG KIEN THI DEU PHAI LAY CHONG SOM AH,DO THUONG LA DO EP BUOC THOI,TO KO NGHI ANA LAI EP BUOC CON GAI MINH LAM DIEU DO,VA LAI LOUSE LA CON GAI RUOT CUA PRANG THI MOI HOP LI CHU,LOUSE LA CON GAI RUOT CUA PRANG VA ANA NHUNG LAI GOI YUSAN LA CHA,DO MOI THUC SU LAM NEN SOI DAY NOI LIEN CON NGUOI DO LAI
        MINH LA FAN CUA PRA_ANA MA^_^

  40. Bạn Du có ý định bán bản quyền để in thành sách không? Mình nhất định sẽ ủng hộ bạn, ủng hộ hàng “made in Vietnam”

  41. Tới năm Ohlan thứ 15 Louse mớí kết hôn, vậy là cô bé phải ít nhất 25 tuổi mới kết hôn à, có hơi muộn quá không ? (vì Prang mất năm 283 => nếu Louse là con Prang thì cô bé sẽ được sinh ra vào năm 284 hoặc 285)

  42. omg! không ngờ ss lại tạo ra một cái happy ending đến vậy. Mình cứ tưởng lúc Prang chết là coi như họ được giải thoát và kết thúc mọi chuyện rồi chứ. Cuối cùng Ana cũng đã tìm được cuộc sống an bình, có lẽ Yusan là lựa chọn tốt nhất, còn Prang chỉ có thể mãi mãi chỉ là tình yêu trong tim, không thể nào đi vào cuộc đời của nàng được.
    Có hơi tiếc nuối vì đọc truyện đã trở thành thói quen bây giờ kết thúc thấy mất mát sao đó. Nhưng cũng chúc mừng ss đã kết thúc thành công một bộ tiểu thuyết có thể gọi là “Legend”:)

  43. Tớ đọc hết truyện của bạn trong 2 ngày, dĩ nhiên ko phải là hoàn toàn 48h, nhưng tớ muốn nói là vì nó quá hấp dẫn và gay cấn, bất ngờ nhất vẫn là cái kết. Tớ hoàn toàn ko nghĩ đến 1 người phụ nữ như Zinnia lại là người thâu tóm cả đất nước mà trước đây cô còn chịu sự quản lý. Tớ càng bất ngờ hơn với sự xuất hiện của cô gái có ánh mắt màu xám bạc. Quả thật bạn dẫn dắt truyện rất khéo với cái kết đầy bất ngờ. Cuối cùng số phận của 3 người lại kết thúc theo 3 cách khác nhau.
    Cảm ơn cậu bỏ rất nhiều công sức để viết lên LoP. Chúc cậu luôn thành công với những câu truyện tiếp theo.

  44. E đọc chap này từ hồi tháng 8 lúc ss mới ra cơ e đã suy nghĩ hết mấy ngày cảm xúc bấn loạn cứ như một phần tình cảm bị mất đi, từ đó đến giờ e ko dám đọc lại, nó lấy của e wa’ nhiều cảm xúc giờ e vẫn còn thấy khó thở nhưng e rất thỏa mãn với kết thúc này
    Thank ss đã cho mọi người một câu truyện một truyền thuyết hay đến như vậy. Ss là số 1 hâm mộ ss wa’
    Ủng hộ bản rewrite của ss

  45. 3 đêm để đọc lại toàn bộ ver 1 trong khi chờ ver 2 và RC….
    đọc lại thì có cảm giác mình đang đọc chính quyển sách “Legend of Porasitus” mà Yusan đã viết. Và mở đầu chương cuối cùng, chương 158, chính là lúc quyển sách được đóng lại… nói sao nhỉ? giống như là suốt 157 chương trước đó, người đọc dõi theo từng dòng chữ mà Louse đang đọc vậy…. có cảm giác… chương này mới là chương đầu tiên của LoP vậy đó…

    Chỉ là chút suy nghĩ (có chút bấn loạn) sau khi đọc lại…

    P/S: mà nếu thế thì việc tại sao Ana không chết đã sáng tỏ vì nếu 157 chương trước là sách thì… đâu cần phải đúng như lịch sử nhỉ, vì nó chỉ là truyền thuyết mà…

    • Bravo. Bí ẩn về cái chết của Ana chính là như vậy đó. Cuối cùng cũng có người hiểu dụng ý của người viết rồi. *chấm chấm nước mắt*

      • ôi…
        xúc động *rơm rớm* cuối cùng mình đã hiểu 🙂
        *chảy nước mắt* tại sao mình lại k hiểu điều này từ trc’ :((((

  46. Đọc mấy chap cuối của LoP mà em thấy đau lòng + đau tim ^^ , nhưng cũng không ngờ là LoP lại có một kết thúc bình lặng như thế này . Hi vọng Prang & Ana có thể gặp lại nhau trong kiếp sau ( Sr chị ^ ^ cái này là ảnh hưởng sau khi đọc “Kiếp sau” của Marc Levy) .
    Em chưa đọc Red Castle nhưng hi vọng nó không có quá nhiều bi kịch như LoP vì nếu không chắc em phải vào Viện tim mạch mà khám mất 😀
    và cuối cùng là cám ơn chị vì đã đem LoP đến cho mọi người , mong chị sẽ có những tác phẩm hay như LoP ^ ^

  47. Hay quá chị ơi ! Đây là một trong những tác phẩm tiếng việt mà em thích, thích, thích nhất (em không đọc nhiều sách lắm vì mấy lần mua sách về đọc thấy không nuốt nổi, em chủ yếu đọc fic !)
    Nét bút hay, phong cách viết của chị cũng hay, nội dung quá ổn, cảm động nữa.
    Em cũng viết lách và ở thể loại này nhưng còn học hỏi nhiều.
    Em thật sự muốn LoP xuất bản, em sẽ mua liền một cuốn !

  48. Hk pik là có còn ai ở đây hk? E chỉ mới đọc LoP trên mạng cách đây mấy ngày thôi và e rất thích. E muốn hỏi LoP đã xuất bản thành sách chưa và chỗ mua sách. Nếu có ai pik chỗ mua thì chỉ giúp e với. E cảm ơn trước

    • 😛 Luôn luôn có người ở đây em nhé. Hình như em cũng là bé hỏi ở bên LoP page ở facebook phải không?

  49. Dạ ckak là e đó chi. Thiệt sự mong là LoP sẽ sớm xuất bản sách, đọc zậy mới hay (tại xem trên điện thoại mỏi mắt wá nên lâu lâu lướt wa vài chi tiết:-P ). Chừg nào có sách thì mọi người nhớ pm cko e.
    P/s:Du viết truyện hay wá, chị còn sáng tác truyện nào nữa hk?:-x

  50. cảm ơn chị tác giả nhé, truyện hay lắm! Em lần đầu tiên đọc truyện của chị vào năm 2008 hay 2009 gì đấy, em cũng chẳng nhớ rõ nữa, em đã đọc hơn 60 chương lúc đó rồi ngưng vì có lẽ khi ấy em sợ phải việc sẽ gặp 1 sad ending và dạo trước, em bắt gặp truyện của chị trên một page của FB, thế là em đọc lại từ đầu, chỉ dưới 1 tuần, cũng chính là thời gian mà em đọc một câu chuyện nhanh nhất đến giờ. Em đã có rất nhiều cảm xúc về những nhân vật trong truyện, em thậm chí đã không còn sợ sad ending nữa, bởi vì nó đã cuốn hút em, cũng như lần đầu đọc vậy. Và em đã thấy nghèn nghèn trong họng một thứ gì đó khi Prang ra đi, em không khóc chị ạ, em chỉ bất ngờ khi vị hoàng đế tàn nhẫn ấy lại chết như thế, còn chết vì người mình yêu nữa chị à, thế rồi Ana đã sống… Em chẳng biết phải nói gì, có lẽ Yusan thật tội nghiệp, nhưng em không thích tí nào khi Ana sống cuộc đời còn lại bên Yusan. Có lẽ em là một đứa cảm tính, nhưng tình yêu của Prang và Ana đã là một tình yêu không thuần túy chính nghĩa ngay từ đầu, bởi thế nên, em vẫn mong họ ở bên nhau, không phải cái kiểu mà một vị tướng ở bên nhà vua, mà một người con gái ở bên người con trai mình yêu, đường đường chính chính. Em đã hi vọng một phép màu gì đó xảy ra dưới ngòi bút của chị, nhưng thực tế thì câu chuyện này ban đầu là một bi kịch rồi. Rồi em tự hỏi có khi ở một nơi nào đó, kiếp trước hay kiếp sau, bên kia của sự sống hay một thế giới song song khác, có Prang và Ana, họ yêu nhau và sống hạnh phúc bên nhau, hoặc giả là gặp lại nhau cũng được, lâu thật lâu một chút… Và em thật sự hi vọng như thế, hi vọng sẽ có một lúc mà chị cảm thấy hứng thú, viết những dòng chữ tuyệt vời, vẽ nên một câu chuyện thần tiên giữa vô vàn những nỗi đau của họ, trong một extra chẳng hạn. Nhưng có lẽ chị cũng sẽ không, đơn giản vì có thể chị nghĩ như thế đã đủ, có lẽ em thật tham lam quá. Nhưng biết sao được chị ạ, bởi vì câu chuyện ấy đã lôi cuốn em rồi. Em cảm ơn chị đã tạo ra một bản tình ca như thế, không hoàn hảo nhưng rất đẹp…
    Thân

    • Thi thoảng lại nhận được comt. Giờ chị khá bận bịu nên chắc việc viết fic nói chung đều tạm hoãn, có thì cũng chỉ viết thứ ngăn ngắn, hi vọng em có hứng thú đọc. Cảm ơn em đã yêu thích LoP nha. Mừng em năm mới an lành. ^_^

  51. Thực sự cảm ơn tác giả rất nhiều khi cô có thể đặt toàn bộ tâm sức để kể cho cháu cũng như mọi độc giả một câu chuyện đầy sống động “Legend of Porasitus” ạ!

    • aaa, hiiiii, tự nhiên thấy có người cmt ở đây sau bao năm bị đóng bụi làm mình thấy vui khi LoP vẫn chưa đi vào quên lãng và đến giờ vẫn có người đọc nó, như mình. hehee, nếu bạn thấy cmt này, chúc một ngày tốt lành!!

Gửi phản hồi cho Claerwen Hủy trả lời